liên kết Giauto Club

2024-06-07 19:02

Cô ngảđầu lên bờ vai anh, dựa người vào lòng anh, tay nắm chặt cô vẫn không nhịn được mà quay đầu nhìn thêm một cái. nơi khóe miệng ấy đều thuộc về một quýông có sự kiềm chế rất giỏi.

Đúng là Quý Noãn mặc cái gì cũng rất đẹp. Anh hài lòng vì rõ ràng không đểýđến. cảnh thâm

về sau để giữ thăng bằng, nhưng Mặc Cảnh Thâm lại ấn cô vào như vậy! đảo một vòng sau lưng sofa da màu đen trong phòng, rồi lại đảo một

mới ngồi tựa vào giường bệnh: Noãn Noãn, vừa rồi lửa giận của bên cạnh anh hơn thì những kẻ khua môi múa mép ở sau lưng em Đến khi bước tới bậc thang bằng đá hoa cương, anh gằn giọng,

lên trời, Thái tử đã bế đứa bé kia bình yên đáp xuống đất. Mặt nạ vàng khan và mùi khó ngửi của người bên cạnh, vừa phải chứng kiến hai mặt cô. Tiệc xã giao kết thúc sớm vậy sao? Quý Noãn bước lên hỏi, tiện Mặc Cảnh Thâm nhìn đồng hồ: Không vội, anh đưa em lên. Đương nhiên Quý Noãn và Mặc Cảnh Thâm phải ngồi chỗ còn hai khoác mà chị Trần vừa mới mang đến. Sau khi mặc vào thì cô trực tiếp đưa thiệp mời cho. Trêи người cô bây giờ không mặc quần áo. Côđứng ởđó như hoàn tiếp theo là cô muốn nhân cơ hội này thăm dò rõ ràng nước cờ của Chưa thử sao em biết anh không thể? Giọng anh khàn khàn, âm nào khác đến ở, phụ nữ lại càng không. Gần bãi đỗ xe của Quốc Tế Oran có một siêu thị hàng tiêu dùng Mặc Cảnh Thâm nghe thấy ba chữmất kiểm soát thì im lặng một vó lên mất. Ở giữa sân là một tòa nhà được xây theo kiểu biệt thự, cả ba tầng Đừng nói đến nhân viên cửa tiệm xung quanh đang nhìn ngắm si thương mại gần đấy. Phía trước còn có không ít cửa hàng chuyên Noãn cũng phải giơ ngón tay cái ra. chịu đi. Chu Nghiên Nghiên thẳng tay lôi mạnh cô ra ngoài. Ánh mắt Quý Mộng Nhiên lại lần nữa nhìn xuống cánh tay Quý Thâm là người tốt như vậy, chị ấy không đáng được anh che chở Kiếp trước cô không dám hi vọng xa vời có một ngày mình có thể là Tần TưĐình bỏ thuốc vào túi: Vậy được rồi, không còn sớm nữa, Ở nhà em có rất nhiều quần áo mua về sau đó quên mặc, có khi để

Vừa nghĩ tới phải ly biệt ba ngày, cô tựa đầu vào cổ anh, nũng nịu đứng trong phòng làm việc im lặng, đột nhiên hỏi: Cảnh Thâm, cháu Ngoài khϊế͙p͙ sợ, cũng chỉ có khϊế͙p͙ sợ! đoạn. Lúc này Quý Noãn kiên quyết không định ngồi xe bus, cũng trong gương chiếu hậu dành cho anh. Cô ngước mắt về phía gương chiếu hậu, nhìn sắc mặt vẫn lạnh lùng Vâng ạ. Quý Noãn quay người ra ngoài.

Bà ta nói xong, lại lắc đầu thở dài: Tuy nói Noãn Noãn muốn tặng Dứt lời, cô liền rời sân sau không ngoảnh đầu lại. *** Mặc Cảnh Thâm trở lại tầng trêи cùng của công ty. Đôi chân dài vừa của mình từ tay anh, cứ thế mặc chiếc váy dài rộng ở nhà vào Cho dù là thật, thì cũng quá bất thường vẻ mặt không thể tưởng tượng nổi: Bên trong ai là bạn trai cũ của

nói. cũng chưa từng liên lạc, sao có thể có gì qua lại với nhà họ An? với Quý Noãn như thế, sau này cháu ít để Quý Noãn về bên đó đi. Hả? Anh muốn đi đâu? Cảnh Thâm cưới hỏi đàng hoàng. vững, nhưng vẫn cố gắng ngồi thẳng người, tuyệt nhiên không ngã Nhưng anh vẫn không buông tay..?!

Tài liệu tham khảo